Chàng rể siêu cấp

Chương 16



“Đổi xe rồi à?”

Sau khi dừng xe trước quán tạp hoá, Hàn Tam Thiên vừa bước chân vào quán thì ông chủ cười hỏi.

“Sắp tới mùa hè rồi, nóng quá.” Hàn Tam Thiên nói.

Ông chủ theo bản năng cầm lấy bao thuốc Hàn Tam Thiên vẫn hay hút, nhưng mà trông thấy con xe A6, trông không hợp với thân phận hiện giờ của Hàn Tam Thiên nên ông hỏi: “Đổi thuốc không?”

“Tiết kiệm chút, tiết kiệm chút tiền sơn xe.” Hàn Tam Thiên nói.

 

 

Ông chủ cười ngượng lắc đầu nói: “Tiền sơn xe này không phải hút thuốc có thể tiết kiệm được đâu.”

“Tích tiểu thành đại mà, nếu không sẽ bị mắng phá gia đấy.” sau khi Hàn Tam Thiên bóc bao thuốc ra, anh đưa cho ông chủ một điếu.

Ông chủ cùng lúc bật lửa, hai người phối hợp với nhau rất ăn ý, đây đều là thói quen hình thành được theo thời gian đấy, dù sao thì cũng ba năm rồi mà.

Ông chủ hút mạnh một hơi rồi thở ra từng vòng khói nhấp nhô, ông nói: “Tôi đã sớm nhìn ra cậu không phải người thường rồi mà, giao long du ngoạn tại sao bị mắc cạn, chẳng phải vì một phát bay lên trời hay sao?”

Hàn Tam Thiên không ngờ ông chủ còn có thể nói ra mấy lời nho nhã như thế, anh nói: “Ông chủ, ông cũng là người có tài nhưng không gặp thời, sao lại cam tâm trông coi cái quán nhỏ này cả đời vậy.”

Ông chủ lắc đầu liên tục, ông nói: “Tôi nào có tài cán gì chứ, mỗi người đều có điều khó nói, cậu vì phụ nữ, tôi cũng thế.” Hàn Tam Thiên không nói lời nào chỉ gật gật đầu.

Hút xong điếu thuốc Hàn Tam Thiên đánh xe tới cửa công ty.

Sau khi tan làm, chiếc Audi mới toanh chưa gỡ bảng đã thu hút ánh nhìn của không ít người, Hàn Tam Thiên đứng bên cạnh xe cũng được coi là thanh niên có thành tựu. Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ  những người chưa biết thân phận của Hàn Tam Thiên thôi, nếu biết anh là con rể ở rể nhà họ Tô thì đã tỏ ra khinh thường từ lâu rồi.

“Tam Thiên… đây là…” Tô Nghênh Hạ ra cửa lớn công ty, lúc nhìn thấy Hàn Tam Thiên và chiếc xe mới đỗ phía sau anh cô ngỡ ngàng.

“Sắp tới hè rồi, trời nắng lắm, anh không thể đi con xe điện tới đón em được.” Hàn Tam Thiên nói.

Một giọng nói chen ngang vang lên: “Tô Nghênh Hạ, em được đấy nhờ, mới giữ chức quản lý dự án được vài ngày mà đã đổi xe mới rồi, em trắng trợn thế không sợ bà nội điều tra em à.”

“Không làm việc gì trái lương tâm thì sao phải sợ, nếu anh có bằng chứng thì có thể đi tố giác em.” Tô Nghênh Hạ lạnh lùng nhìn Tô Hải Siêu, từ sau khi cô trở thành người quản lý dự án, Tô Hải Siêu đã không ít lần gây phiền phức cho cô, hơn nữa đều do hắn vu khống.

Tô Hải Siêu cười lạnh nói: “Cô em yên tâm, đợi anh có bằng chứng, không cần em nhắc anh cũng đi tìm bà nội rồi, tối nhất em nên cẩn thận một chút đừng để anh nắm được cơ hội, bằng không anh đây sẽ dùng một chân đá em ra khỏi nhà họ Tô đấy.”

Tô Nghênh Hạ ngồi ở ghế phó lái, cũng lười đáp lại Tô Hải Siêu.

Hàn Tam Thiên từ đầu tới cuối cũng không nhìn Tô Hải Siêu.

 

 

Lái xe về hướng nhà họ Tô đột nhiên Tô Nghênh Hạ hỏi Hàn Tam Thiên: “Rốt cuộc anh có bao nhiêu quỹ đen vậy.”

Hàn Tam Thiên biết sớm muộn gì anh cũng phải đối mặt với vấn đề này cho nên anh đã nghĩ ra lý do từ lâu rồi, anh nói: “Lúc trước anh cũng tích góp được chút tiền, kết hôn cũng không phải bỏ một đồng nào cho nên có một chút đó.”

Tô Nghênh Hạ quay đầu nhìn Hàn Tam Thiên, có một chút là có bao nhiêu, phải có con số cụ thể chứ?

Hôm qua tiêu hết hơn 40 vạn, cộng thêm số tiền hôm nay nữa, đã hơn 100 vạn rồi, cái này còn nhiều tiền hơn nhà họ nữa đấy.

Nghĩ nghĩ Tô Nghênh Hạ cũng không tiếp tục hỏi thêm nữa, mặc dù cô là vợ của Hàn Tam Thiên nhưng nhiều năm qua hai người độc lập kinh tế, về vấn đề can thiệp vào tiền bạc của đôi bên cô cũng không có lý do gì mà hỏi sâu cả.

Vào đến nhà, Tưởng Lam biết chuyện mua xe mới không chờ được mà kéo Tô Quốc Diệu xuống tầng xem, việc này khiến họ vui mừng khôn xiết.

Ngồi trong xe mới cảm giác như lỗ chân lông khắp người nở ra hết vậy, thoải mái không gì sánh bằng.

“Quốc Diệu, xe này không thể để Hàn Tam Thiên lái được, khó lắm con gái chúng ta mới có tiền đồ chút, phải để cho chúng ta hưởng phúc mới phải.” Tưởng Lam nói.

Tô Quốc Diệu gật đầu liên tục: “Phải đấy, nhưng bà phải nói chuyện này cho Nghênh Hạ biết đã, chiếc xe tốt thế này, lỡ đâu để Hàn Tam Thiên va chạm vào đâu thì làm sao, nó hợp với cái xe điện nhất.”

“Không ngờ Tưởng Lam tôi cũng có ngày này, lần sau về nhà ngoại tôi cũng có thể nở mày nở mặt được rồi.” Tưởng Lam hưng phấn nói.

Hai người vào đến nhà Tưởng Lam đã kéo Tô Nghênh Hạ vào phòng mình nói chuyện rồi.

“Mẹ, có chuyện gì thế.” Tô Nghênh Hạ hỏi.

“Cái xe kia từ giờ để bố con lái đi.” Tưởng Lam nói.

“Tại sao, nhưng đây là..”

Tô Nghênh Hạ còn chưa nói xong Tưởng Lam đã ngắt lời: “Còn cái gì nữa, bây giờ con có tiền đồ rồi lẽ nào không để bố mẹ hưởng phúc sao? Hơn nữa chiếc xe tốt như thế nếu để Hàn Tam Thiên lái, nó không biết quý trọng thì sao, hỏng rồi thì tốn bao nhiêu tiền mới sửa được.”

“Mẹ, đây là xe của…”

“Được rồi được rồi, con đừng nói nữa.” Tưởng Lam mất kiên nhẫn xua tay rồi nói: “Mẹ biết nó dạo này đưa đón con đi làm nhưng con không thể kè kè ở bên trông coi nó được, để nó lái chiếc xe tốt như thế lỡ đâu nó nổi ý xấu dùng chiếc xe này lừa các cô gái khác thì sao, thế này đi, hai con xe Toyota trong nhà cho nó hết đấy.”

Tô Nghênh Hạ cạn lời, xe này do Hàn Tam Thiên mua, không liên quan gì đến cô, sao cô có thể nói cướp là cướp được?

“Phải rồi, con mới nhận chức được vài ngày đã đổi xe rồi, bà nội sẽ không điều tra con chứ, lúc làm sổ sách con phải cẩn thận chút.” Tưởng Lam nhắc nhở, tại sao đám họ hàng nhà họ Tô sống tốt hơn nhà họ, đó là vì địa vị của họ trong công ty cao hơn, cơ hội kiếm chác nhiều hơn cho nên tự nhiên Tưởng Lam cũng nghĩ tiền mua xe này là tiền bòn rút từ công ty mà có.

Tô Nghênh Hạ thở dài, cô biết tính cách của Tưởng Lam, việc này vốn không thể giải thích rõ ràng được, cho dù cô có nói đây là xe Hàn Tam Thiên mua đi chăng nữa thì Tưởng Lam cũng chưa chắc đã tin.

“Con ra ngoài đây.” Tô Nghênh Hạ phải giải thích chuyện này với Hàn Tam Thiên mới được.

Cô đi đến phòng bếp nhìn thấy Hàn Tam Thiên đang thành thạo xào rau, Tô Nghênh Hạ áy náy nói: “Em xin lỗi.”

Hàn Tam Thiên không hiểu quay đầu lại nhìn Tô Nghênh Hạ rồi nói: “Sao vậy em, tự nhiên sao lại nói xin lỗi.”

“Mẹ tưởng rằng tiền mua xe là tiền em lấy từ công ty, bây giờ mẹ nhất quyết muốn để bố lái xe.” Tô Nghênh Hạ cũng cảm thấy Tưởng Lam hơi quá đáng nhưng dù sao bà cũng là mẹ cô, cũng chỉ có thể lấy lý do người già nên thích gì làm nấy thôi.

“Anh còn tưởng là chuyện gì chứ, không sao đâu.” Hàn Tam Thiên không để ý nói.

“Anh không để ý thật sao? Nhưng anh bỏ tiền ra mua xe mà.” Tô Nghênh Hạ nói.

“Họ cũng là bố mẹ anh mà, anh hiếu thảo với họ là việc đương nhiên mà.”

Nghe được những lời này, Tô Nghênh Hạ càng cảm thấy bất bình thay Hàn Tam Thiên, ba năm nay anh đã chịu không ít tủi thân nhưng không có một câu oán thán nào cả, ngược lại anh còn đối xử tốt với bố mẹ cô nữa.

“Sắp tới bữa rồi, nếu em không bận gì thì giúp anh lấy bát đũa ra nhé.” Hàn Tam Thiên nói.

Tô Nghênh Hạ nhanh nhẹn lấy bát đũa, không biết hai người già lại xuống lầu nghiên cứu xe mới từ lúc nào nữa, trên bàn ăn chỉ có Tô Nghênh Hạ và Hàn Tam Thiên.

“Anh biết đàn piano không?” Tô Nghênh Hạ hỏi Hàn Tam Thiên mặc dù cô nghĩ không có khả năng nhưng bóng lưng ấy thật sự rất giống, cô cảm thấy mình phải hỏi cho rõ ràng.

“Đàn gảy tai trâu sao?” Hàn Tam Thiên cười nói.

“Hôm qua thật sự không phải là anh sao?” Tô Nghênh Hạ nghi ngờ nhìn Hàn Tam Thiên.

“Hôm qua, không lẽ em tin cái người hot trên mạng Thẩm Linh Dao nói là anh hả?” Hàn Tam Thiên nói.

“Xem ra không phải là anh thật rồi.” tự nhiên Tô Nghênh Hạ lại có chút thất vọng, cô cũng không biết tại sao mình lại hy vọng người hôm qua là Hàn Tam Thiên nữa, có lẽ mỗi cô gái đều có giấc mộng công chúa, cô cũng hy vọng mình có một hoàng tử có thể khiến mọi người si mê.

Ăn cơm xong hai người ngồi trên sofa xem TV, đúng 21.30h quay về phòng.

Hôm sau Hàn Tam Thiên lái xe Toyota đưa Tô Nghênh hạ đi làm, ông chủ quán từ xa đã trông thấy, trong lòng có chút nghi ngờ, chẳng phải hôm qua mới mua xe sao, sao hôm nay lại lái con xe cũ rồi.

Đưa Tô Nghênh Hạ đi làm xong Hàn Tam Thiên lái con xe Toyota tới quán xe cũ, bán được mấy vạn sau đó lại đên showroom Audi 4S.

Nhân viên kinh doanh hôm qua trông thấy Hàn Tam Thiên lập tức đứng dậy ra tiếp đón, bọn họ vừa nói đến chuyện này, rất nhiều người đều cảm thấy Hàn Tam Thiên sẽ không tới lấy xe, không ngờ anh lại tới thật.

“Anh Hàn, sớm thế này anh đã tới rồi ạ.”

“A6 còn xe không?” Hàn Tam Thiên nói.

Nhân viên kinh doanh mừng thầm hỏi: “Anh Hàn còn bạn bè nào muốn mua xe ạ?”

“Vậy thì lấy cho tôi thêm một chiếc xe nữa đi.” Hàn Tam Thiên nói.

Thêm một chiếc xe nữa.

Nhân viên kinh doanh ngơ ngác, hôm qua không phải vừa mua sao, sao hôm nay lại mua nữa vậy, mặc dù ô tô là thứ tiêu hao nhưng cũng không đến mức một ngày đã tiêu hao đến không còn cái bánh xe nào chứ.

“Anh Hàn, anh còn muốn mua thêm một chiếc xe nữa ạ.” Nhân viên kinh doanh không dám tin hỏi lại.

“Ừ, xe hôm qua tôi tặng người khác rồi.”

Nhân viên kinh doanh kinh ngạc nhìn Hàn Tam Thiên, chiếc xe mấy chục vạn nói tặng là tặng ngay, hào phóng thật đấy.

Anh không dám tưởng tượng Hàn Tam Thiên là người như thế nào nữa, người giàu có tiền như thế sao anh lại không nhìn ra chút nào nhỉ.

Khi đám nhân viên biết chuyện chiếc xe Hàn Tam Thiên mua hôm qua tặng người khác rồi hôm nay lại tới mua xe nữa thì cũng ngạc nhiên lắm luôn, hơn nữa còn tức xanh cả ruột, hôm qua nếu như đứng lên tiếp đón Hàn Tam Thiên thì cũng không đến nỗi bỏ qua một khách hàng lớn như vậy.

“Bây giờ đỏ mắt cũng không có tác dụng gì đâu, chỉ trách bản thân không có tài vận thôi.”

“Gì mà tài vận chứ, đây là bài học kinh nghiệm, sau này có khách tới thì không được tuỳ tiện xem thường người ta, cũng như anh Hàn đây nhìn thì chẳng ra sao nhưng người ta có thể tuỳ ý tặng A6 cho người khác, đây mới là người có tiền.”

“Haizz, anh Hàn cũng khiêm tốn quá, cũng không thể trách chúng ta nhìn nhầm được.”

Lại đến lúc quẹt tiền, trình tự cũng như hôm qua thôi, hôm nay làm lại lần nữa, nhưng vẫn còn một vấn đề nghiêm trọng Hàn Tam Thiên phải đối mặt nữa.

Đó chính là anh phải giải thích chuyện chiếc xe này với Tô Nghênh Hạ thế nào đây.

Trong ba ngày anh tiêu hết hơn trăm vạn, nếu nói anh chỉ có chút quỹ đen, lời nói dối này đến anh còn không tin nữa là, lúc lái xe đi thì chiếc xe điện nhỏ vẫn còn để ở showroom 4S.

Đợi tới chiều, Hàn Tam Thiên lại bước vào quán tạp hoá nhỏ như thường ngày.

Ông chủ trông thấy chiếc xe mới của Hàn Tam Thiên, do chưa có biển số xe nên ông không biết anh lại đổi xe rồi, cũng đập tan nghi ngờ buổi sáng luôn.

Nhưng rõ là hôm Nay Hàn Tam Thiên có chút khác thường, trông anh rất căng thẳng.

“Sao hôm nay lại căng thẳng thế, chuẩn bị cái gì bất ngờ cho vợ hả?” ông chủ hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 379 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status