Thiểm hôn tổng tài khế ước thê

Chương 22: Trưởng bộ phận trợ lý



“Nhưng đây là lệnh của chủ tịch.” Tiểu A do dự nói: “Cũng là ý của tổng giám đốc. Chủ tịch thậm chí còn không cho thiếu phu nhân về quê thăm nhà, chỉ cần ở đây tịnh dưỡng thai là được.”

“Không, để tôi gọi điện thoại cho chủ tịch, tôi còn công việc của mình, đâu thể ở nhà nhàn rỗi như vậy!” Cố Hề Hề xoay người đi tìm điện thoại.

Tiểu A lập tức nhanh nhạy đến một góc báo cáo lại cho Doãn Tư Thần. 

Doãn Tư Thần đang ở công ty thì được Tiểu A bẩm báo lại, khoé miệng nở nụ cười trào phúng: “Cô ấy có thể làm gì? Cùng lắm chỉ là một nhân viên nhỏ nhoi, chút chuyện đó cũng gọi là công việc sao? Nếu chủ tịch đồng ý thì cứ để cô ấy đến đây làm trợ lý cho tôi, để xem bản lĩnh cô ấy thế nào! Ngoan ngoãn làm thiếu phu nhân không yên, còn muốn đến công ty tìm cảm giác tồn tại!”

Tiểu A lập tức đem ý của Doãn Tư Thần chuyển lời cho trợ lý bên cạnh Doãn lão phu nhân. 

Tiểu A bẩm báo xong hết hai bên thì vừa đúng lúc Cố Hề Hề tìm thấy điện thoại, lập tức gọi cho Doãn lão phu nhận, hết lời năn nỉ bà: “… A, bà nội, con là Hề Hề! Con có thể xin bà một chuyện được không? Sức khoẻ con bây giờ rất tốt, hoàn toàn không cần phải ở nhà đâu. Hơn nữa công ty cũng có phòng y tế, nếu có gì không thoải mái thì con sẽ nhờ bác sĩ kiểm tra. Công việc của con nếu bị trễ nãi thời gian dài thì sẽ bị phê bình, đối với công ty cũng không tốt. Bà nội, con có thể trở lại công ty làm việc được không? Con đảm bảo sẽ không có vấn đề gì đâu!”

Đầu dây bên kia, Doãn lão phu nhân nhẹ nhàng cười: “Ở nhà hưởng phúc không hay hơn sao?”

“Bà nội, con… con muốn đi làm. Ở nhà buồn lắm, ngồi không dễ suy nghĩ lung tung. Tâm tình không tốt cũng ảnh hưởng đến thai nhi.” Cố Hề Hề không dám nói cô đang thiếu tiền, đành cắn răng cầu xin: “Con sẽ không liều mạng tăng ca, con chỉ muốn tìm một hoàn cảnh quen thuộc để giải sầu thôi.”

“Nếu tìm chỗ giải sầu, vậy thì làm trợ lý bên cạnh Tư Thần là được. Dù là ai cũng không làm bà yên tâm bằng nó.” Doãn lão phu nhân nghĩ thầm, để hai người họ ở cạnh nhau cũng tốt, có thể bồi dưỡng tình cảm, với đứa bé cũng có lợi. 

Nghe Doãn lão phu nhân nói vậy, Cố Hề Hề ngẩn người ra, cô đi làm trợ lý cho Doãn Tư Thần?

Ý cô căn bản không phải như vậy!

“Được, quyết định vậy đi! Hoặc là con làm trợ lý cho Tư Thần, hoặc là ở nhà tịnh dưỡng.” Doãn lão phu nhân ra quyết định chốt hạ. 

“Con làm, con làm!” Cố Hề Hề vừa nghe liền đồng ý ngay, với cô thì mặc kệ là công việc gì, chỉ cần có lương là được.

Vừa cúp điện thoại thì Tiểu A đã trở lại từ bên ngoài, cậu đưa cho Cố Hề Hề một tấm thẻ. 

Thẻ nhân viên? Nhanh như vậy mà đã có? Cô vừa nói chuyện thôi mà, mới đó đã có thẻ nhân viên? Chẳng lẽ Doãn Tư Thần đã sớm biết… Sao lại có thể? Nhất định do cô nghĩ nhiều quá!

Cố Hề Hề ngẩn ngơ nhận thẻ nhân viên mới, trên thẻ ghi chức vụ: Trưởng bộ phận trợ lý. 

Trưởng bộ phận trợ lý?

Cố Hề Hề tức khắc cười: “Vậy chúng ta là đồng nghiệp?”

Tiểu A cũng cười: “Thiếu phu nhân là người quan trọng nhất trong bộ phận trợ lý.”

Giờ thì tốt rồi, thiếu phu nhân ở bên cạnh tổng giám đốc thì không lo đoán không trúng tâm ý của tổng giám đốc nữa! 

Lúc này người hầu đã chuẩn bị bữa sáng trên bàn, đứng một bên hầu hạ Cố Hề Hề ăn sáng. Nhiều ngày nay cô đã từ từ quen với việc có người chăm sóc mình như vậy, cô biết Doãn gia an bài chu đáo thế này là vì đứa bé trong bụng cô. Đây là đứa bé đầu tiên ở đời thứ tư của Doãn gia nên được coi trọng cũng là điều hiển nhiên, nhất định không hề sơ suất!

Dùng xong bữa sáng, Tiểu A lái xe đưa Cố Hề Hề đến công ty. Vừa bước vào cổng công ty thì Cố Hề Hề đã cảm nhận được vô số ánh mắt dòm ngó nhìn về phía cô, không ít người đang xầm xì to nhỏ. Tiểu A thân là trợ lý thân cận bên cạnh Doãn Tư Thần, bây giờ lại đi theo sau Cố Hề Hề, điều này càng làm mọi người chú ý. 

“Các người nói xem Cố Hề Hề kia và tổng giám đốc rốt cuộc có quan hệ gì, tổng giám đốc sao lại để Tiểu A đi theo cô ta?”

“Còn hỏi? Là quan hệ nam nữ! Bất quá Cố Hề Hề này cũng không có kết cuộc tốt đẹp đâu!”

“Sao lại nói vậy?”

“Nếu tổng giám đốc thật sự coi trọng cô ta, sao lại không cho cô ta một danh phận?”

“Có lý!”

Thời điểm ánh mắt dư luận nhìn về Cố Hề Hề, lộ ra vẻ thương hại xen lẫn… ghen ghét!

Đáy lòng Cố Hề Hề thở dài một tiếng, cô biết thế nào khi mình mất tích một thời gian rồi quay lại sẽ dấy lên tin đồn. Nhưng thôi, thân phận cô là gì cũng được, không sao cả. Cô căn bản không yêu người đàn ông kia, cho nên anh có cho cô danh phận địa vị hay không, đều không quan trọng.

Cố Hề Hề lấy thẻ nhân viên ra quét lên máy nhận dạng, bước vào thang máy. Ở tập đoàn Doãn thị, thẻ nhân viên của mỗi người chỉ có thể mở thang máy để đi đến tầng làm việc của chính mình. 

Thang máy nhảy từ tầng một đến tầng ba mươi sáu. Cửa thang máy vừa mở, Cố Hề Hề chậm rãi bước ra khỏi thang máy, đôi giày đế bằng chạm nhẹ nhàng lên thảm trang trí theo phong cách Pháp, trước mắt cô là văn phòng rất rộng của tổng giám đốc, bỗng nhiên lại có cảm giác hư ảo. Nơi đây từng là cấm địa đối với một nhân viên nhỏ nhoi như cô, chỉ có những chuyên viên cao cấp và quản lý mới có thể đặt chân tới. Mà giờ này, bản thân cô cũng đã là một quản lý. 

“Chào thiếu phu nhân.” Những người trợ lý bên cạnh Doãn Tư Thần dĩ nhiên biết chuyện anh đã kết hôn, cho nên thái độ đối với Cố Hề Hề rất cung kính. 

Mặc kệ Cố Hề Hề có được sủng ái hay không, nhưng cô mang thai đời thứ tư của Doãn gia là sự thật, mẹ hưởng phúc nhờ con, điều này ở bất kỳ thời nào đều đúng. 

Cố Hề Hề xua xua tay nói: “Ở đây là công ty, mọi người đừng gọi tôi như vậy…”

Lúc bước vào văn phòng của Doãn Tư Thần, Cố Hề Hề thấy anh đang ngồi trước bàn làm việc, tập trung xem và ký các tài liệu. Cô do dự một chút, cuối cùng vẫn bước đến mở miệng chào hỏi: “Tổng giám đốc.”

Bàn tay Doãn Tư Thần ngừng trong giây lát, sau đó liên tục ký nối phần văn kiện còn lại rồi mới dừng bút, ném cây bút qua một bên, ngẩng đầu nhìn Cố Hề Hề. Hôm nay cô ăn bận trang phục công sở như bình thường, nhưng vì mang thai nên đã thay đổi giày cao gót thành đôi giày đế bằng mềm mại.

Ánh mắt Doãn Tư Thần hiện lên ý hài lòng, tốt, biết cách bảo vệ thai nhi là tốt. 

“Từ hôm nay em là trưởng bộ phận trợ lý, công việc chính là điều hành phụ trách mọi việc ở văn phòng của tôi, có thể làm được không?” Doãn Tư Thần lúc này đã quay trở lại với bộ dáng lãnh đạm thường ngày. Dẫu sao làm trưởng bộ phận trợ lý không phải công việc đơn giản, không phải cô một hai đòi đi làm bằng được sao? Vậy thì anh sẽ chờ xem cô rốt cuộc bản lĩnh tới đâu. 

“Có thể.” Cố Hề Hề cúi đầu trả lời.

Đối với câu trả lời thì Doãn Tư Thần có chút ngạc nhiên, cô tự tin đến vậy ư?

Anh tiện tay cầm một tập hồ sơ ném đến trước mặt Cố Hề Hề: “Vậy kiểm tra hồ sơ này cho tôi.”

Cố Hề Hề nhận lấy hồ sơ và bước đến bàn làm việc bên cạnh, lập tức ngồi xuống bắt đầu công việc.

Doãn Tư Thần yên lặng nhìn Cố Hề Hề, hoá ra đây lại là một biểu cảm khác của cô. Lúc cô làm việc lại có một gương mặt rất khác, ngoài hình ảnh cô vô cảm, khóc thút thít, mỉm cười, tức giận, tuyệt vọng, lại còn có một hình ảnh rất nghiêm túc chăm chú. 

Chốc lát sau trợ lý từ bên ngoài bưng cà phê đến, gõ cửa trước khi bước vào. Trợ lý vừa đặt ly cà phê trên bàn Cố Hề Hề thì Doãn Tư Thần lập tức nói: “Đem cà phê đi đi, cô ấy chỉ uống sữa, lấy loại sữa chuyên dụng của hoàng gia Anh đem tới, nhớ phải hâm nóng sữa một chút.”

Trợ lý cảm thấy choáng váng, còn sợ là mình nghe lầm, tổng giám đốc sao lại chú ý việc nhỏ nhặt như vậy? Chẳng lẽ từ nãy đến giờ tổng giám đốc đều đang nhìn… Cố Hề Hề?

Thấy trợ lý đứng ngây người, chân mày Doãn Tư Thần hơi nhíu lại: “Thế nào? Cả việc nhỏ vậy cũng không làm được?”

Người trợ lý giật mình toát mồ hôi, vội vàng lấy lại ly cà phê: “Dạ tổng giám đốc, tôi sẽ đi đổi ngay.”

Cố Hề Hề ngẩng đầu liếc nhìn Doãn Tư Thần một cái, quả nhiên anh rất quan tâm đứa bé này, thôi xem như cô được hưởng phúc của con cũng tốt vậy. 

Khi trợ lý quay lại cùng với ly cà phê thì Cố Hề Hề cũng kiểm tra xong tập hồ sơ. Cô đưa phần báo cáo của mình cho Doãn Tư Thần: “Tổng giám đốc, tôi đã kiểm tra xong.”

Doãn Tư Thần không nhận tập hồ sơ của Cố Hề Hề, mà lại gật đầu với trợ lý, ý bảo cô ta đưa ly sữa bò cho Cố Hề Hề và nói: “Uống hết ly sữa đi.”

“Tổng giám đốc, tôi không thích uống…” Cố Hề Hề khẽ cau mày.

“Cần tôi đút em sao?” Khoé mắt Doãn Tư Thần hơi nhíu lại. 

“Không… tôi uống.” Cố Hề Hề cắn chặt răng, đành để báo cáo trên bàn và quay người nhận ly sữa bò định nốc một hơi cho xong. 

“Ngồi xuống từ từ uống.” Dù Doãn Tư Thần không nhìn về phía Cố Hề Hề, nhưng dường như anh thừa biết từng động tác của cô. 

Đúng là tổng giám đốc quỷ quái mà, trước kia cô chưa từng tiếp xúc với những người có quyền lực bao giờ, nên không ngờ Doãn Tư Thần lại là kiểu người thích kiểm soát người ta như vậy? Anh là cung Xử Nữ hay sao chứ?

“Tôi là cung Bò Cạp.” Doãn Tư Thần cầm lấy báo cáo của Cố Hề Hề, vừa xem vừa nói. 

Phốc!

“Khụ… khụ…!”

Cố Hề Hề thiếu chút nữa là bị sặc sữa chết, anh có phải người bình thường không đấy? Sao cô nghĩ gì mà anh cũng đoán ra được?

“Uống sữa bò mà cũng sặc được, xem ra tôi đánh giá em cao quá rồi.” Thanh âm Doãn Tư Thần thản nhiên, hỏi tiếp một câu: “Em là cung hoàng đạo gì?”

“Cung cự giải.” Cố Hề Hề trả lời theo phản xạ tự nhiên, nói xong cô mới ngớ người ra, đối phương vậy mà lại tra hỏi cung hoàng đạo của cô. 

Doãn Tư Thần chỉ liếc nhẹ ánh mắt một cái, Tiểu A bên cạnh tức khắc hiểu ý liền nhỏ giọng nói: “Cung Bò Cạp và cung Cự Giải có chỉ số tương hợp là 100%.”

Ánh mắt Doãn Tư Thần hơi mang ý cười dù thoáng qua rất nhanh đến mức Tiểu A còn nghĩ mình hoa mắt.

Đáy lòng Tiểu A thầm vang lên: Tổng giám đốc này, mùa xuân của ngài rốt cuộc đã tới rồi!

Edited by Airy

Beta by Airy

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 58 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status