Thông tin truyện
Triền miên sau ly hôn

Đánh giá: 8.8/10 từ 328 lượt.
Truyện Triền miên sau ly hôn nói về Lương Hạnh mất ba năm ròng rã, ngược xuôi đã không thể lay chuyển tình yêu của Triệu Mịch Thanh đối với mình. Không chịu nổi cuộc sống hôn nhân nữa nên cô dứt khoát chọn chia tay. Cô quyết định đưa đơn ly hôn vì đã không còn yêu thì ly hôn cho thoải mái. Nào ngờ sau khi ly hôn thì trong bụng đã mang thai rồi. Những diễn biến sau ly hôn luôn là những góc quanh của cuộc sống làm bộ truyện trở nên vô cùng hấp dẫn và rất đáng để đọc.
Lương Hạnh nhìn sang xe anh, theo anh đi tới, thông qua cửa sổ xe nhìn cô bé đang ngủ ở ghế sau, có chút không hiểu: “Anh dẫn bé đi đâu vậy?”
Hướng Hoành Thừa đặt tay lên nóc xe, sắc mặt có chút trầm trọng, giọng điệu lại vẫn đạm mạc: “Anh lại liên lạc với một chuyên gia tâm lý trẻ nhỏ, cả ngày hôm nay đều ở phòng khám.”
Trái tim Lương Hạnh treo lơ lửng, lo lắng hỏi: “Có kết quả sao?”
Người đàn ông im lặng vài giây, chậm rãi lắc đầu: “Bác sĩ luôn giao lưu với bé, nhưng bé căn bản như không nghe thấy, anh ở cạnh còn tốt, anh vừa đi thì bé sẽ khóc lóc, kết quả vẫn giống như trước đây.”
Sắc mặt Lương Hạnh trầm xuống, nhìn cô bé, trong lòng đau nhức, lẳng lặng lắc đầu: “Không, em không tin không có cách nào khác, chỉ cần chúng ta không từ bỏ thì bé sẽ tốt lên, bé còn nhỏ như vậy, cứ từ từ, nhất định sẽ có hiệu quả.”
Đứa bé nhỏ như vậy, chứng tự kỷ lại nghiêm trọng như thế, giống như sống trong một thế giới không có âm thanh, ai nhìn thấy cũng đau lòng.
Cô không biết sau này con cô sẽ thế nào, nhưng cô tuyệt đối không hi vọng lại nhìn thấy tình cảnh thế này.
Nghe thấy hai chữ ‘chúng ta’, đáy mắt ảm đảm của Hướng Hoành Thừa lóe lên tia sáng, ánh mắt nhìn cô dần ấm áp, giọng khe khẽ: “Đúng vậy, anh sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ trị khỏi cho bé.”
Lương Hạnh dời mắt sang, vừa khéo chạm vào tia ấm áp của anh, trong lòng bất chợt trầm xuống, cô vội dời ánh mắt, cười nói: “Đàn anh, cũng không thể cứ đứng đây như vậy, em đi lấy xe, tìm chỗ nào ăn cơm tối trước.”
Người đàn ông thu lại nét mặt, ngũ quan ôn hòa, gật đầu: “Được.”
Lương Hạnh xoay người, biểu cảm trên mặt dần ngưng trọng, đi thẳng về phía trước, nắm chặt chìa khóa xe trong tay.
Tìm một nhà hàng Pháp, hai người ngồi xuống, còn có Xuyến Chi đã tỉnh lại.
“Xuyến Chi, đến chỗ dì nào.” Lương Hạnh vẫy tay với cô bé.
Cô bé cong môi, trắng trẻo mủm mỉm, ngoan ngoãn đáng yêu.
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
Lương Hạnh nhìn sang xe anh, theo anh đi tới, thông qua cửa sổ xe nhìn cô bé đang ngủ ở ghế sau, có chút không hiểu: “Anh dẫn bé đi đâu vậy?”
Hướng Hoành Thừa đặt tay lên nóc xe, sắc mặt có chút trầm trọng, giọng điệu lại vẫn đạm mạc: “Anh lại liên lạc với một chuyên gia tâm lý trẻ nhỏ, cả ngày hôm nay đều ở phòng khám.”
Trái tim Lương Hạnh treo lơ lửng, lo lắng hỏi: “Có kết quả sao?”
Người đàn ông im lặng vài giây, chậm rãi lắc đầu: “Bác sĩ luôn giao lưu với bé, nhưng bé căn bản như không nghe thấy, anh ở cạnh còn tốt, anh vừa đi thì bé sẽ khóc lóc, kết quả vẫn giống như trước đây.”
Sắc mặt Lương Hạnh trầm xuống, nhìn cô bé, trong lòng đau nhức, lẳng lặng lắc đầu: “Không, em không tin không có cách nào khác, chỉ cần chúng ta không từ bỏ thì bé sẽ tốt lên, bé còn nhỏ như vậy, cứ từ từ, nhất định sẽ có hiệu quả.”
Đứa bé nhỏ như vậy, chứng tự kỷ lại nghiêm trọng như thế, giống như sống trong một thế giới không có âm thanh, ai nhìn thấy cũng đau lòng.
Cô không biết sau này con cô sẽ thế nào, nhưng cô tuyệt đối không hi vọng lại nhìn thấy tình cảnh thế này.
Nghe thấy hai chữ ‘chúng ta’, đáy mắt ảm đảm của Hướng Hoành Thừa lóe lên tia sáng, ánh mắt nhìn cô dần ấm áp, giọng khe khẽ: “Đúng vậy, anh sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ trị khỏi cho bé.”
Lương Hạnh dời mắt sang, vừa khéo chạm vào tia ấm áp của anh, trong lòng bất chợt trầm xuống, cô vội dời ánh mắt, cười nói: “Đàn anh, cũng không thể cứ đứng đây như vậy, em đi lấy xe, tìm chỗ nào ăn cơm tối trước.”
Người đàn ông thu lại nét mặt, ngũ quan ôn hòa, gật đầu: “Được.”
Lương Hạnh xoay người, biểu cảm trên mặt dần ngưng trọng, đi thẳng về phía trước, nắm chặt chìa khóa xe trong tay.
Tìm một nhà hàng Pháp, hai người ngồi xuống, còn có Xuyến Chi đã tỉnh lại.
“Xuyến Chi, đến chỗ dì nào.” Lương Hạnh vẫy tay với cô bé.
Cô bé cong môi, trắng trẻo mủm mỉm, ngoan ngoãn đáng yêu.
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
- Gió ấm không bằng anh thâm tình
- Cây kim sợi chỉ
- Chàng rể đại gia
- Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một
- Thay chị lấy chồng
- Ông bố bỉm sữa siêu cấp
- Đức Phật và nàng (Rất hay!)
- Bà chủ cực phẩm của tôi
- Ám hương
- Long tế
- Vợ boss là công chúa
- Siêu đại gia trong trường học
- Tay ôm con tay ôm vợ
- Chàng rể phi thường
- Yêu anh từ trang giấy
- Chàng rể cực phẩm
- Boss nữ hoàn mỹ
- Cận vệ của người đẹp
- Long vệ siêu đẳng
- Long tế chí tôn
- Long thần tại đô
- Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
- Trọng sinh hào môn: Anh hai đừng chạy!
- Linh vũ thiên hạ
- Cô vợ tái sinh
- Người thừa kế hào môn
- Phàm nhân tu tiên
- Bách luyện thành thần
- Ma đạo tổ sư
- Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi
- Tình nhân của tổng tài
- Vệ sĩ bất đắc dĩ
- Thần y ở rể
- Cô dâu bị chiếm đoạt
- Em là thế giới của anh
- Đệ nhất sủng
- Vương phi đa tài đa nghệ
- Tam thốn nhân gian
- Ma đế truyền kỳ
- Cưng chiều cô vợ quân nhân
- Cuồng thám
- Cục cưng có chiêu
- Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
- Phu nhân em thật hư hỏng
- Lãi được bé yêu
Danh sách chương
- CHƯƠNG 1: SAO LẠI QUAY VỀ ĐỘT NGỘT NHƯ THẾ?
- CHƯƠNG 2: VAY TIỀN
- CHƯƠNG 3: THÊM CÔ VÀO DANH BẠ KHÓ ĐẾN THẾ SAO?
- CHƯƠNG 4: TRỢ LÝ
- CHƯƠNG 5: PHIÊN DỊCH TIẾNG PHÁP
- CHƯƠNG 6: ĐÀN ANH
- CHƯƠNG 7: ANH TA LÀM KHÓ DỄ EM SAO?
- CHƯƠNG 8: ĐỪNG CÓ GIỞ THÓI CON NÍT NỮA
- CHƯƠNG 9: KẾT THÚC SỚM CUỘC HÔN NHÂN SAI LẦM NÀY
- CHƯƠNG 10: TÔI CŨNG KHÔNG TÍNH LÀ NGƯỜI NGOÀI
- CHƯƠNG 11: TRIỆU MỊCH THANH KHÔNG YÊU CÔ
- CHƯƠNG 12: KẾT HÔN RỒI KHÔNG PHẢI VẪN RẤT TỐT SAO?
- CHƯƠNG 13: CHÚNG TA BUÔNG THA NHAU ĐI ĐƯỢC KHÔNG?
- CHƯƠNG 14: NHƯNG CÔ LẠI ĐANG THIẾU TIỀN
- CHƯƠNG 15: ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP
- CHƯƠNG 16: KHÔNG THỂ TRÁCH CÔ ĐƯỢC
- CHƯƠNG 17: CHUYỆN QUAN TRỌNG NHẤT LÀ CON PHẢI VUI VẺ
- CHƯƠNG 18: CON VÀ MẸ ĐỢI BA RA NGOÀI
- CHƯƠNG 19: RỐT CUỘC ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ?
- CHƯƠNG 20: BẤT NGỜ VUI SƯỚNG
- CHƯƠNG 21: NGHI NGỜ
- CHƯƠNG 22: TÔI CẦN MỘT LỜI GIẢI THÍCH
- CHƯƠNG 23: BƠI
- CHƯƠNG 24: VẬY MÀ ANH LẠI ĐỂ CÔ ẤY RA NGOÀI MỘT MÌNH
- CHƯƠNG 25: CÔ CHỈ MÙ ĐƯỜNG THÔI CHỨ ĐÂU PHẢI KẺ NGỐC
- CHƯƠNG 26: EM KHÔNG MUỐN NGƯỜI ĐƯA MÌNH ĐẾN KHOA SẢN LÀ CHỒNG CŨ
- CHƯƠNG 27: ANH TỪ ĐÂU BAY ĐẾN?
- CHƯƠNG 28: TÔI VÀ CÔ TA KHÔNG CÓ BẤT KỲ QUAN HỆ GÌ
- CHƯƠNG 29: MANG THAI ĐÔI
- CHƯƠNG 30: ANH CHẮC CHẮN CÔ TA MANG THAI CON CỦA ANH CHỨ?
- CHƯƠNG 31: CẬU YÊU CÔ TA RỒI SAO
- CHƯƠNG 32: ĐẾN CHÊ CƯỜI TÔI SAO
- CHƯƠNG 33: TÔI VỐN DĨ KHÔNG CÓ Ý ĐỊNH LY HÔN VỚI EM
- CHƯƠNG 34: ANH GỌI EM MẤY TIẾNG MÀ EM CÓ ĐỂ Ý ĐẾN ANH ĐÂU
- CHƯƠNG 35: CHUYỆN TÌNH CẢM KHÔNG THỂ MIỄN CƯỠNG
- CHƯƠNG 36: SAO CÓ THỂ NÓI QUÊN LÀ QUÊN ĐƯỢC
- CHƯƠNG 37: CÓ TẬT GIẬT MÌNH
- CHƯƠNG 38: BÂY GIỜ BÉ CŨNG CHỈ DÍNH MÌNH TÔI THÔI
- CHƯƠNG 39: SAU NÀY TỔNG GIÁM ĐỐC TRIỆU LÀM BA SẼ HIỂU
- CHƯƠNG 40: NGỦ VỚI NHAU VÀI LẦN RỒI SẼ YÊU
- CHƯƠNG 41: DÙNG VIỆC CÔNG BÁO THÙ RIÊNG
- CHƯƠNG 42: ANH ĐÚNG LÀ ĐÁNG ĐỜI
- CHƯƠNG 43: ANH THẬT SỰ THÍCH CÔ ẤY À?
- CHƯƠNG 44: THẬT BỈ ỔI
- CHƯƠNG 45: TỐ CÁO ANH QUẤY RỐI
- CHƯƠNG 46: ANH BỊ ĐIÊN À
- CHƯƠNG 47: ÔNG ĐÂY ĐAU LÒNG VÌ RƯỢU À
- CHƯƠNG 48: EM YÊU ANH
- CHƯƠNG 49: CẬU CỨ THẾ MÀ BÁN ĐỨNG TÔI ĐÚNG KHÔNG?
- CHƯƠNG 50: LÀM TỪ CẤP CƠ BẢN