Yêu nhầm gã tội phạm

Chương 19: Chào cờ buổi sáng (18+)



• NATHAN'S POV

Tôi mở mắt nhìn xung quanh, con nhỏ đang nằm ngủ kế bên, gối tay lên gối tôi. Hôm qua tôi hình như vật con nhỏ đến chết đi sống lại. Bây giờ để nó ngủ thêm một lát nữa vậy. Nó gác đầu lên tay tôi cả đêm, bây giờ cái cảm giác của cánh tay cứ như robot vậy. Tôi nhẹ nhàng cố gắng lấy cái tay ra thì vô tình làm con nhỏ thức giấc. Nó dụi dụi mắt nhìn tôi. Trời má nó dễ thương đếch thể chịu được.

- Anh dậy rồi à?

- Ừm, anh lỡ làm em tỉnh à?

- Không có.

Nói xong tự dưng con nhỏ đỏ hết cả mặt, ngồi bật dậy ôm chặt cái gối, quấn chăn che hết cả người. Tôi ngồi dậy, nhỏ vẫn chúi mặt sâu vô gối, cái vai rung rung bộ dạng như sợ hãi. Tôi kéo mạnh cái mền nhỏ đang đắp ra, chẳng một mảnh vải trên người, cơ thể con nhỏ trắng muốt như con Bạch Tuyết vậy, đôi mắt đờ đẫn chăm chú nhìn tôi. Tôi lết cái mông tới, ôm chầm lấy em, đặt lên môi em một nụ hôn chào buổi sáng rồi kêu em rộng chân ra, vướng quá chẳng ôm sát được gì sất. Em ngượng nghịu làm theo. Cái háng mở rộng, cái tay lóng ngóng che che vô ngực khiến người tôi bốc hỏa quá xá. Nhìn em như vậy thằng nhỏ lại bắt đầu chào cờ, tôi đưa tay xuống vùng cấm của em, nó láng o, mịn quá xá, chưa gì mà em đã ướt rồi. Từng ngón tay tôi dần mạnh hơn, tham lam hơn vô cái bướm của em. Em oằn mình theo từng nhịp ngón tay tôi đưa đẩy, cái miệng không còn kiềm chế nổi nữa, rên rỉ lên từng đợt đầy ma mị. Em đẩy tay tôi ra, mặt đỏ lét như trái cà chua nhưng quyến rũ cực kì. Rồi rất nhanh, em quay người lại. Cái mông trắng phau chổng lên, đưa về phía tôi, dạng lớn. Con bướm của em như sưng lên, phập phồng theo từng nhịp thở. Đang là mùa đông mà sao nghe như thể đang đứng trên sa mạc. Nóng – khát và muốn cháy. Thằng nhỏ của tôi căng đét, ngỏng cao hết cỡ và muốn nổ tung luôn khi nghe em hổn hển, ngại ngùng qua hơi thở:

– Anh... cho vào đi...

Tay nắm mông em khẽ banh ra. Hôm qua trời khá tối, cho dù có nhìn thấy cũng không rõ bằng sáng hôm nay. Cái bướm em ở tư thế này nhìn bự và hấp dẫn hơn nhiều. Lách khẽ đầu thằng nhỏ vào, thấy em rùng mình khe khẽ, cái mông cũng đẩy nhẹ về phía tôi như muốn nuốt chửng thằng nhỏ. Cái giọng ngượng nghịu nhưng bạo dạn chết người của em lại vang lên:

- Làm đi anh...

Máu trong người tôi chảy rần rật. Tôi ôm lấy eo em, thân dưới đẩy mạnh. Nghe ọt một tiếng nhỏ, thằng nhóc chui tọt vô trong. Em rên lên thêm một tiếng, cái đầu chúi nhủi xuống gối, bàn tay quơ quơ tìm lấy tay tôi nắm chặt. Tôi nhấp như chưa khi nào được nhấp, từng cái từng cái một xuyên vô trong cái lỗ khít rịt, ướt sũng của em. Trong phòng lặng như tờ, nghe rõ cả tiếng ọp ẹp khi thằng nhỏ ra vô trong bướm em. Thằng nhỏ vẫn miệt mài chui ra chui vào, kéo theo từng cơn rên rỉ phát ra từ dưới cái gối em đang úp mặt vào. Hơn được nửa tiếng, tôi bắt đầu nghe phía dưới bụng có cảm giác lạ truyền về. Bướm em cũng đang co bóp từng đợt, tiếng rên rỉ kéo dài thêm nghe hổn hển từng đợt một. Tôi ôm chặt lấy em hơn, ngửa đầu ra sau, thằng nhỏ thọc vô lần chót mạnh như tên lửa. Nghe một thứ cảm giác tê dại truyền từ dưới bụng lên tới tận đỉnh đầu. Cơ mặt tôi cũng hơi nhăn nhó, thở dốc từng đợt. Tay tôi vò mông em mạnh hơn, thằng nhỏ giật giật từng đợt, xả ào ào vô bướm em, thằng nhỏ nấc lên từng đợt nghẹn ngào sau chót. Tôi buông em ra, nằm vật ra nệm, mắt nhắm nghiền, mặc cho thằng nhỏ ướt nhẹp vẫn còn ri rỉ nước. Em cũng nằm bẹp ra đấy, thở hổn hểnh.

Mới sáng ra mà đã làm một trận như vậy nên bây giờ tôi đói bụng không tài nào chịu nổi.

- Em dậy nấu gì cho anh ăn đi, anh đói quá!

- Em còn mệt lắm!

Em nằm sát vào lòng và ôm chặt lấy tôi, nũng nịu như một đứa con nít vậy.

- Này em là người quyến rũ anh trước mà! Bây giờ nhanh dậy tắm rửa rồi nấu gì đi!

- Hay mình đi ăn ngoài đi anh.

- Vậy thì dậy tắm lẹ rồi đi, anh đói lắm rồi!

Em nó đứng dậy chạy thẳng vào nhà tắm rồi đóng mạnh cửa lại, Tôi ngồi thừ người ra đấy, ngó cái tấm nệm đầy nhớp nháp này. Phải đi mua cái mới thôi, nhà có duy nhất một cái mà đã như vầy, nếu bây giờ mà đem đi giặt thì tới tối vẫn chả thể khô nổi. Tôi đi lại gần cửa nhà tắm, con nhỏ chẳng thèm khóa cửa lại luôn, tính dụ dỗ tôi nữa hay sao đây. Tôi đẩy nhẹ cửa ra, cái dáng con nhỏ thiệt đẹp dưới cái vòi sen, nhỏ đứng quay lưng lại nên chả thấy tôi đâu.

- Em tắm mà chẳng khóa cửa gì cả, bộ tính khiêu khích anh nữa à?

Nhỏ giật mình quay đầu lại, cái mặt lại bắt đầu đỏ chét lên, một tay che ngực một tay che vùng tam giác. Nhỏ lại ngượng nghịu nói:

- Em... biết rồi! Mai mốt em sẽ khóa cẩn thận, anh ra ngoài đi!

- Anh nóng quá đi, người cũng dơ hết rồi, em lại tắm quá lâu, anh vào luôn vậy.

Nhỏ vẫn đứng đó, dưới cái vòi sen nhưng chẳng có thèm quay người lại.

- Này! Em nhớ anh đâu có biến thái như vậy bao giờ đâu!

- Những chuyện này đều là do em mà.

- Em đã làm gì?!

Tôi mặc kệ con nhỏ đang ngại ngùng mà đóng cửa đi vào. Đứng sau lưng con nhỏ, đưa tay luôn vuốt ve lấy làn da của nó, trời ơi nó mượt gì đâu. Tôi cười nham hiểm nói:

- Để anh giúp em kì lưng nha.

- Em không cần, anh đi ra hộ em!!!

- Này! chính bản thân em cứ hay trách mắng sao anh không đụng tới em, bây giờ anh đụng thì lại không cho? Bọn con gái tụi em não đều có vấn đề à?!

- Em vẫn còn giận anh đó!

- Biết rồi biết rồi!

Con nhỏ đứng đó, hai tay ôm chặt lấy bộ ngực, ngựng nghịu không trả lời. Cái lưng trần của con nhỏ nhìn quyến rũ quá đi. Tôi nghe cả tim tôi và tim em đập quá trời. Thiệt tình, cái lần đầu của tôi và em đẹp và lãng mạn tới ngất ngây. Em quay mặt lại, áp sát ngực em vào ngực tôi. Môi em ghé sát vô tai tôi, thì thầm:

– Anh là người đầu tiên trong đời em tắm chung đó...

Tôi ôm lấy nhỏ chặt hơn, khe khẽ nói:

– Anh mong anh sẽ là người cuối cùng luôn.

Cái câu cải lương cũ rích nhưng nếu đặt trong khung cảnh thích hợp, nó cũng có tác dụng lớn lao đó chứ. Thấy mắt em long lanh hơn, cái tay vít cổ tôi xuống, hôn thật dịu dàng. Thiệt tình muốn quỳ xuống xin em đừng làm tôi sướng quá trời sướng vậy chứ, nhưng tôi nói ra không nổi. Thằng nhỏ lại bắt đầu chào cờ, em đứng sát đến nỗi thằng nhỏ được kẹp giữa hai chân em luôn. Em giật người một cái và cả gương mặt lại đỏ chóe cả lên.

- Anh tắm trước đi em ra ngoài đợi anh!

Mặt em đỏ bừng, tính kiếm đường chạy nhưng không kịp. Tôi kéo em lại, đẩy em úp mặt vô tường, tay mân mê cặp mông rồi ghé sát vào tai em thủ thỉ:

- Em tưởng quyến rũ anh xong thì muốn đi là đi hả? giờ anh đét đít dạy dỗ lại em nha?

- Lúc nảy em đã ra rồi, em không thể tiếp tục được nữa đâu!

- Cho em biết anh là người xấu đấy, anh mặc kệ dù em có thích hay không.

Nói rồi tôi táng nhẹ vào mông em, em rên lên một tiếng, mắc cỡ giấu cái mặt vô tường. Tôi nghe trong lòng nực quá xá. Tôi cúi xuống, hôn chậm chạp lên bờ mông đó. Cái lưỡi rà rà chút một lên từng đám da láng mịn, mỡ màng. Nhỏ khẽ oằn người, cái mông rung nhè nhẹ, la lên nho nhỏ:

– Em chưa có tắm mà!

Tôi kệ em có tắm hay là chưa, tay vẫn vuốt ve dọc theo đùi, cái lưỡi chà dần vô hướng cái rãnh sâu. Em hơi luống cuống, lấy tay che ngay lại. Giọng em nhão nhoẹt lí nhí kêu:

– Đừng hôn lên chỗ đó!

Tôi nghe cái giọng van vỉ của em, lại càng thấy hào hứng kì lạ. Tôi chầm chậm đứng dậy, ôm em từ đằng sau, tôi có thể cảm thấy cái mặt tôi lúc này gian ác cực kì. Ghé vô tai thì thầm:

– Chỗ đó là chỗ nào? Em nói ra thì anh mới biết.

– Em không có nói được đâu!

Tôi làm mặt lạnh, kêu:

– Vậy thì anh làm tiếp.

Rồi cúi xuống làm bộ như chuẩn bị xử tới nơi. Em quýnh quáng la:

– Đừng, em nói, em nói!

Tôi nở một nụ cười nham hiểm, đứng lên, ghé tai vô miệng em. Chỉ nghe thấy lí nhí như muỗi kêu bên tai:

– Không hôn vào lỗ... lỗ... ass...

Nghe chính miệng em nói ra cái điều đó, tôi nghe trong lòng như có điện mới chạy qua. Thiệt tình, cái thứ cưỡng bức dạng nhẹ này làm người ta khoan khoái hết chỗ nói. Em mắc cỡ muốn khóc, hậm hực kêu:

– Anh ăn hiếp em...

Tôi nghe cái giọng bực bội dễ thương của em lại càng muốn chọc em tới bến luôn. Tôi ôm lấy eo em, thằng nhỏ áp sát vô bờ mông cong veo, thì thào:

– Hay anh hiếp em thật ha.

Thằng nhỏ tôi cà cà vô bờ mông em như tăng thêm sức uy hiếp cho cậu chủ. Em có vẻ sợ hãi thật, cái thân hình cựa quậy mạnh hơn như muốn đẩy tôi ra, giọng chuyển qua năn nỉ:

– Em không thích vậy đâu mà...

- Em cứ bảo không thích nhưng cơ thể em lại nói khác kìa.

Nhỏ im lặng ngượng ngùng. Tôi cắn nhẹ lấy tai em. Tôi buông em, em cũng từ từ quay mặt ra, ngó thân hình trần truồng của tôi mà gương mặt đỏ lựng. Tôi bảo em giơ một chân lên.

- Không! kiểu đấy xấu hổ lắm!

Tôi không nói nhiều, lấy tay nhấc một chân của em lên, cặp đùi trắng toát, phía dưới đã lộ ra cái khe nhỏ xíu hồng hồng nằm giữa cái mu cao thiệt cao, trắng bóc khiến cặp mắt tôi vốn đẹp đẽ nhưng lúc đó cũng muốn lồi ra. Người em chưa gì đã run lên bần bật rồi. Tôi hôn lấy em, từ từ đưa thằng nhỏ vào hang thêm lần nữa. Cơ thể em đã run rẩy, gương mặt khờ dại ra nhưng vẫn cực kì quyến rũ. Tôi dùng sức đẩy cho thằng nhỏ một hơi vào hết cả bên trong, nhấp lấy như sợ bị ai giành mất vậy. Vừa nảy em mới ra nên bây giờ có vẻ đã kiệt sức rồi. Tôi dùng hai tay, nây hết người em lên, để em dựa vào tường rồi cứ thế mà nhấp. Em thở như chưa từng được thở. Trong căn phòng tắm nhỏ xíu này chỉ nghe được tiếng rên của em, nghe sướng đến chết người. Bỗng chỗ đó của em siết chặt lấy thằng em tôi, bướm em bắt đầu có thứ nước gì đó đã chảy ra như suối, con mắt em như đã thả hồn đi đâu rồi vậy, rên một ngày một to hơn, em ôm chặt lấy tôi, không ngừng rên rỉ:

- Em... Chịu... không nổi... nữa...

- Này! Anh chưa ra mà em đã ra trước rồi sao?!

Tôi vẫn mặc kệ, cứ thế mà nhấp càng ngày mãnh liệt hơn. Tôi nở nụ cười đầy nham hiểm, hôn một cái lên má em.

- Ráng chịu một lúc nữa đi.

Em dường như đã kiệt sức rồi, tôi nhanh chóng nhấp như điên dại, nhanh hết mức có thể. Em quằn quại siết chặt lấy tôi hơn nữa, rên to quá trời quá đất. Cái tiếng rên đó kích thích thêm phần nào thằng em tôi. Tôi gồng mình, đâm mạnh phát cuối vào sâu bên trong, bắn ra dòng sữa chua mãnh liệt vào tận tử cung em. Lúc nãy đã ra rồi bây giờ lại vẫn có thể ra nhiều như vậy. Tôi vẫn giữ em trong cái tư thế đó, em ôm chặt lấy tôi, thở hì hà hì hục. Tôi từ từ rút thằng nhỏ ra, đặt em xuống đất, dòng sữa chua thì cứ thế mà tràn hết cả ra ngoài. Mắt em nhắm nghiền, thở hổn hểnh, nhìn cưng quá trời quá đất. Tôi vỗ bốp bốp vào mặt em mấy cái:

- Này, dậy đi!

Mắt em mở dần ra, cái mặt biểu cảm nhìn kích thích gì đâu, nhưng nếu tiếp tục làm thì sợ rằng em sẽ thực sự chết vì kiệt sức quá.

- Quay lưng lại đi anh tắm cho.

Em ngoan ngoãn nghe lời, ngồi quay lưng lại. Tôi lấy một mớ xà bông và gội đầu cho con nhỏ, cảm giác như đang chăm sóc một đứa con vậy... Nhỏ ngồi đờ đẫn, gương mặt thẫn thờ ra đó, chẳng biết có còn đi ăn nổi không đây.

TO BE CONTINUED

_ Có gì sai sót thì mọi người comment cho mình xin ý kiến để rút kinh nghiệm nhé! Nếu hay thì comment động viên và tặng một nút đề cử để mình có thêm động lực nhé 🙌🙌🙌 Cảm ơn mọi người.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status